Everyday my papa would work
To try to make ends meet
To see that we would eat
Keep those shoes upon my feet
Every night my papa would take me
And tuck me in my bed
Kiss me on my head
After all my prayers were said
And there were years
Of sadness and of tears
Through it all
Together we were strong
We were strong
Times were rough
But Papa he was tough
Mama stood beside him all along
Growing up with them was easy
The time had flew on by
The years began to fly
They aged and so did I
And I could tell
That mama she wasn't well
Papa knew and deep down so did she
So did she
When she died
Papa broke down and he cried
And all he could say was, "God, why her? Take me!"
Everyday he sat there sleeping in a rocking chair
He never went upstais
Because she wasn't there
Then one day my Papa said,
"Son, I'm proud of how you've grown"
He said, "Go out and make it on your own.
Don't worry. I'm O.K. alone."
He said, "There are things that you must do"
He said, "There's places you must see"
And his eyes were sad as he
As he said goodbye to me
Every time I kiss my children
Papa's words ring true
He said, "Children live through you.
Let them grow! They'll leave you, too"
I remember every word Papa used to say
I kiss my kids and pray
That they'll think of me
Oh how I pray
They will think of me
That way
Someday
|
Mỗi ngày cha tôi đều làm việc
Để thu vén tằn tiện
Cho từng bữa chúng tôi ăn
Vẫn nguyên đôi giày trên chân
Mỗi tối cha lại ôm tôi
Và đặt tôi vào giường ngủ
Hôn nhẹ lên trán tôi
Sau đó cha bắt đầu cầu nguyện
Và đó là những năm tháng
Của nỗi buồn và những giọt nước mắt
Tất cả đã qua
Cùng với sự lớn lên
Trưởng thành của chúng tôi
Thời gian đã bào mòn
Nhưng cha vẫn bền bỉ
Cùng với sự cố gắng của mẹ bên cạnh
Chúng tôi lớn lên mà không suy nghĩ
Thời gian cứ xa vời
Những tháng năm bắt đầu tan biến
Họ già đi và có phải là tôi đã
Và tôi nói rằng
Mẹ đã không còn khỏe
Cha đã biết và gục ngã
Có phải mẹ đã
Khi mẹ mất đi
Cha suy sụp và bật khóc
Tất cả những gì cha nói chỉ là, “Chúa ơi, sao lại là cô ấy? Mà không phải tôi!”
Hàng ngày cha chỉ ngồi khóc trên chiếc ghế đá
Cha không bao giờ bước lên gác
Vì mẹ không còn ở đó
Rồi một ngày cha tôi nói,
“Con trai, ta tự hào vì sự trưởng thành của con”
Cha bảo, “Hãy ra ngoài và bắt đầu tự lập.
Đừng lo lắng. Ta một mình không sao”
Cha bảo, “Đó là những điều mà con phải làm”
Cha bảo, “Đó là những nơi mà con phải thấy”
Và ánh mắt cha đượm buồn
Như khi cha nói lời tạm biệt với tôi
Tôi thường hôn những đứa trẻ của tôi
Những từ của cha dành cho tôi rất chân thật
Cha bảo, “Lũ trẻ sống với con.
Chúng sẽ lớn! Và cũng sẽ rời xa con”
Tôi nhớ mỗi từ cha nói
Tôi hôn lũ trẻ và cầu nguyện
Rằng chúng sẽ nghĩ về tôi
Oh làm sao để mong
Chúng sẽ nghĩ về tôi
Con đường kia
Một ngày nào đó
|